Bối cảnh: Gần 5h chiều qua, sau khi mẹ gội đầu xong, mẹ trông em để bố tắm cho anh Tí rồi chuẩn bị sang ông Thái giỗ cụ. Anh Tí tắm xong, xin mẹ tiền, ra đầu ngõ mua bim bim về 2 anh em ăn chung. Trong phòng bếp, bà đang rửa bình sữa cho em, nên em đòi ra xem. Ra đến bếp, em đòi bật đèn máy hút mùi (mặc dù bếp đang ko nấu nhưng lúc nào em cũng thích bật cái đèn đó lên). Mẹ đặt em đứng trên kệ bếp, tay mẹ giữ em từ phía sau và nói chuyện với bà. Em đang chỉ vào cái rổ mẹ luộc đỗ tương hồi sáng. Chỉ trg tích tắc thôi, mẹ ko kịp định thần, em ngã lăn xuống sàn bếp (cách kệ ~80cm), rồi lăn thêm 1 vòng ra sàn - nơi đặt bàn ăn (thấp hơn 15cm). Mẹ bất ngờ và choáng!!!
Em sợ và em khóc toáng lên. Mẹ bế vội em lên thì thấy miệng em chảy máu. Mẹ kêu bà lấy khăn ấm lau miệng thì em đòi uống nước. Uống 1 thìa nước ấm thì em lại nhả lại vào cốc. Mẹ đổi tay phải đỡ đầu em cho thuận thì thấy 2 tay dính đầy máu. Trời ơi, con làm sao thế này??? Bà vạch ra xem thì mẹ thấy con bị 1 nứt 1 vết ở đầu dài khoảng 2cm, chỗ rộng nhất ~ 5mm, sâu nhất 2-3mm, máu chảy rớt xuống cả cổ. Anh Tí vừa kịp mua được 3 gói bim bim mang về, miệng cứ rối rít: Tèo làm sao thế? Bà ơi, Tèo làm sao thế? Bà kêu Tí chạy xuống gọi bố (đang tắm) nhanh lên đưa em vào viện...
Bà chỉ kịp lấy gạc y tế băng qua cho em, nhưng vội quá, chả tìm thấy cái băng để đâu cả. Vậy là mẹ lấy cái khăn mặt xô áp vào đầu rồi bế em vào viện. Khi đó, máu đã ngừng chảy rồi. Taxi ra đến đường GP, em bắt đầu nói đủ thứ: BÓNG KÌA. MẸ MUA BÓNG CHO TÈO. Mẹ nói: uh, lát về mẹ mua cho. Em lại tiếp tục: BÓNG KÌA, BÓNG KÌA,... (có quá trời hàng bán bóng luôn)
Vào đến Nhi Việt Nhật bsĩ hỏi con bị sao, rồi nói ytá dẫn con qua cấp cứu ngoại. Bsĩ xem, băng 1 cái băng cẩn thận lại cho con rồi kêu đưa con lên Nhi TW để chuyên khoa họ xem, ở đây ng ta ko khâu cho trẻ em (<15 tuổi)???
Lại phải ngồi taxi gần 30 phút mới đến viện nhi. Trên đường đi, con vẫn chỉ trỏ nói đủ thứ. Còn mẹ thì trách bản thân, mẹ ân hận vô cùng, nước mắt chảy ướt đầm mặt. Con nhìn mẹ hỏi: MẸ LÀM SAO THẾ? Ko thấy mẹ trả lời, con lại hỏi: MẸ ƠI! MẸ LÀM SAO THẾ?... Mẹ gọi cho bsĩ My nhưng bác ấy về rồi. Đưa con vào khu tự nguyện A của bác ấy, bsĩ nói con hoàn toàn tỉnh táo thế này thì ko lo. Xem vết ngã trên đầu xong, họ bảo để nhờ bsĩ ngoại sang ktra và khâu cho con.
Vậy là mẹ bế con cho bsĩ gây tê và con phải khâu mất 2 mũi. Chưa bao giờ mẹ để con một mình với ng lạ. Vậy mà tối qua con đã phải trải qua (tuy chỉ 5 phút) với 1 bsĩ và 2 cô y tá. Mẹ đứng ngoài cửa nghe con gào ko dứt tiếng: MẸ ƠI! MẸ ƠI!... MẸ ĐÂU RỒI??? MẸ ƠI!... Lòng mẹ đau như cắt, mẹ trách bản thân, mẹ ân hận vô cùng, sao ng bị ngã, bị đau ko phải là mẹ mà lại là thiên thần bé nhỏ của mẹ? Mọi ngày mẹ vẫn cẩn thận, giữ gìn cho con lắm mà sao lại thế này??? Ngàn lần, mẹ xin lỗi con yêu nhé.
Mẹ mở cửa đi vào vì biết con đã khâu xong, cô ytá đang bế và 1 cô đang băng lại cho con, con nhoài ng về phía mẹ gọi MẸ BẾ. Chắc lúc đó con sợ vô cùng. Tha thứ cho mẹ nhé, con yêu.
Vì con khóc nhiều nên ướt đầm hết cả áo. Mẹ lại phải nhẹ nhàng thay áo cho con xong, rồi khoác thêm áo khoác, mới bế con ra khỏi phòng.
Bsĩ kê cho con 3 ngày Augmantine (6 gói) rồi cho con về, dặn theo dõi thêm. Bác ấy có hỏi, và mẹ nói, trộm vía, con ít phải dùng thuốc tây. Thấy mẹ còn có vẻ lăn tăn, bác ấy nói, thực ra con chỉ bị vết thương ngoài da, ko cần uống cũng đc, nhưng để cần thận, tránh nhiễm trùng, thì cho con uống 3 ngày thôi. Mẹ rất ghét cho con dùng thuốc, kể cả mấy lần con sốt 40o hay ho hắng mẹ vẫn ko cho con dùng, tìm cách hạ sốt từ bên ngoài đã, nếu thực sự ko có tác dụng mới đụng đến thuốc. Vậy mà... mẹ hại con rồi... lần này thì mẹ ko dám thế, đành cho con uống 3 ngày vậy. Mẹ xin lỗi con thật nhiều, con nhé.
Ra khỏi bệnh viện, con tỉnh như sáo. Mẹ hỏi: con bị ngã ở đâu. Con bảo: TÈO ĐỨNG Ở BẾP, TÈO BẬT ĐÈN MÁY HÚT MÙI, RỒI TÈO BỊ NGÃ. Mẹ hỏi tiếp: mai con có leo lên đó chơi nữa ko? Con nói: KHÔNG. Rồi con bảo: TÈO ĐI VỀ NHÀ, CHƠI VỚI TÍ. TÈO ĂN BIM BIM. Trên đường về, con lại đòi MUA BÓNG. Gần về tới nhà, thì con ngủ, nhưng mẹ vẫn kêu bố mua cho con 1 quả bóng.
Xuống xe thì con tỉnh hẳn ngủ. Vào nhà, con nhìn thấy 3 gói bim bim anh Tí mua vẫn còn nguyên trên bàn (mọi ngày mà thấy mấy cái đồ ăn vặt này thì ko bao h anh í để yên được, sẽ xơi hết sạch luôn, vậy mà ko hiểu sao hôm qua anh í để yên được. Có phải anh đang nghĩ đến em, anh thương em ko?). Mẹ nói bố rửa tay, pha cho con bình Oresol, nhưng con đòi ăn bim bim. Anh Tí bóc, và con tham gia xơi đầy đủ 3 gói đến hết mới chịu. Con ra phòng khách, thấy quả bóng tròn con chơi hồi chiều (là bóng hơi, ko phải bóng đá), con tung lên, nó lẩy bật lên, rồi con đá, con thích chí nghịch, cười vang nhà, con kêu: TÈO GIỎI QUÁ.... TÈO GIỎI KO... Sau đó, bà lấy cháo cho con ăn nhưng con ăn có vài thìa rồi đòi ăn cơm. Con kéo tay ông, dẫn ông ra tận bếp, con chỉ: TÈO BẬT ĐÈN HÚT MÙI, RỒI TÈO NGÃ Ở CHỖ NÀY NÀY...
Sau bữa tối, bà cho con uống thuốc rồi mẹ pha cho con bình sữa 180ml, con uống hết veo. Rồi con ngồi dậy, con chỉ vào cánh tay mẹ, con nói: TAY MẸ ĐAU. MẸ LÀM SAO THẾ??? (ko phải tay mẹ đau, mà nơi cánh tay mẹ áp vào đầu con làm cho đầu con đau, mặc dù mẹ đã cố cẩn thận, nhưng vẫn có những đụng chạm nhẹ). Con vừa chơi vừa xem tivi cùng bà, bố mẹ và anh Tí, khoảng 15p sau con ói ra 1 ít sữa. Mẹ cho con uống chút nước cho sạch miệng thì thấy lưỡi con có 1 vết bé xíu như cái đầu tăm. Vậy là con bị răng va vào lưỡi? Con cứ đầy lưỡi qua lại. Chơi 1 lát nữa, con lại ói ra chút xíu sữa nữa.
Bà cho con uống hết bình Oresol khoảng 100ml, rồi 10p sau con uống hết 150ml sữa. Lúc này thuốc tê chắc đã hết tác dụng rồi, nên thỉnh thoảng con sờ lên đầu và kêu ĐAU. Mẹ rửa ít, chân tay cho con, rồi cho con đi ngủ. Mẹ thương con quá! Mẹ lo rằng: trải qua 1 buổi tối đầy biến động như thế, thế nào đêm con cũng khó ngủ, giật mình, khóc, rồi khi nằm chạm vào vết thương càng đau hơn. Vậy mà, trộm vía, đêm qua con ngủ rất ngon lành. Cảm ơn chàng trai dũng cảm của mẹ.
Sáng nay gần 7h30 tỉnh dậy, con vui vẻ, vết khâu khô hoàn toàn, và bsĩ dặn sáng nay đã có thể tháo băng ra và vệ sinh bằng Betadine cho con 2 lần/ngày, 4 ngày tới con sẽ ko được gội đầu. Chả hiểu chỉ khâu kiểu gì mà bsĩ nói 2 tháng mới tan hết đc.
Con yêu ơi, cho mẹ xin lỗi con lần nữa nhé. Nhanh khỏi để mẹ an lòng nhé con.
E quên là hôm trước chị bảo e đổi sữa cho con. Ngày trước e vẫn dùng Dielac nhưng tình trạng cũng thế, dạo này bé không uống sữa hộp nữa mà chỉ uống sữa tươi thôi chỉ uống TH & sữa chua susu thôi chị ạ còn mọi loại khác không uống đâu. Bạn nhỏ nhà chị đang dùng sữa gì ạ? Vy nhà e thì chỉ phát triển chiều cao thôi (con vẫn cao hơn các bạn đồng lứa ở xóm). Giờ e chỉ mong con luôn khỏe & không ốm thôi chị ạ. Còn cân nặng cứ từ từ thôi vì dạo này bé ăn cũng được!